Thơ Tiểu Vũ
- Thứ hai - 25/05/2015 02:27
- In ra
- Đóng cửa sổ này

(Tặng Vân "chị")
Ngày xưa hai đứa cùng làng
Mỗi sáng đi học em ngang qua nhà
Trường làng cách một quãng xa
Thế là hai đứa tà tà đi chung
Em ngây thơ, chưa thẹn thùng
Bắt tôi cõng có ngại ngùng gì đâu
Đường đi học qua cây cầu
Có hôm em đứng đợi lâu rồi hờn
Tôi tìm cách để van lơn
Cho trái ổi, em mừng rơn hết buồn
Tuổi thơ, hoa bướm, cánh chuồn
Đường đi học đôi chân bùn lấm lem
Chơi trò cút bắt thâu đêm
Có hôm rớm lệ nhìn em bị đòn...
Giã từ một thuở vàng son
Em giờ đã có hai con bế bồng
Tôi đi cuối bể đầu sông
Kỷ niệm xưa mãi bên lòng không thôi
Thương hoài ngày cũ xa xôi
Tôi rưng khóc mỗi khi ngồi nhớ em...
T.V
KÝ ỨC MƯA
(Tặng ngày xưa của em và tôi)
Tuổi thơ cắt cỏ chăn bò
Tôi và em rủ chơi trò tắm mưa
Mắc cười nhớ chuyện hồi xưa
Ngây thơ em vẫn còn chưa ngại ngùng
Tồng ngồng hai đứa tắm chung
Sân trơn té ngã lăn đùng bên nhau
Chân em khập khiểng vì đau
Hai ta cố gượng dìu mau vô nhà
Em hờn mắt ướt nhạt nhòa
Trách anh sao để em ra thế này
Còn tôi quýnh quáng chân tay
Xin em tha tội lần này nữa thôi
Em nhìn chúm chím đôi môi:
“Cho em trái ổi là thôi hết hờn !”
Chiều mưa xứ lạ đường trơn
Chiều nay anh nhớ còn hơn chiều nào
Bao nhiên kỷ niệm ngọt ngào
Trong như những giọt mưa rào ngày xưa
Trời mưa
Trời vẫn đổ mưa
Nhớ người xưa
Nhớ người xưa
Một mình...
------
Sài gòn tháng 10/2013
Tiểu Vũ
(Tặng một ký ức)
Dòng sông ngày ấy tuổi thơ
Em và tôi thả ước mơ theo cùng
Bến quê hai đứa tắm chung
Tồng ngồng em có ngại ngùng gì đâu
Cùng bơi qua khúc sông sâu
Cùng chơi cút bắt bên cầu bến quê
Thua tôi em giận bỏ về
Tôi cầm quần chạy kề kề theo em…
Tuổi thơ, kỷ niệm êm đềm
Chia nhau trái ổi, que kem ăn cùng
Trường làng hai đứa học chung
Tôi giỏi nhất lớp em xinh nhất vùng…
Và rồi năm tháng vụt trôi
Em thành thiếu nữ quên tôi thật rồi
Bờ sông nhớ mãi không thôi
Trò chơi ngày cũ phai phôi nhạt nhòa
Em thành vợ của người ta
Tôi bỏ làng cũ rời xa quê nhà
Chiều nay qua bến sông xa
Bồi hồi nhớ chuyện hai ta… tắm truồng
T.V
(Tặng một thuở ngu ngơ)
Tháng năm nhớ nắng quê nhà
Nhớ con đường nhỏ em qua mỗi ngày
Nhớ mùi hương tóc nhẹ bay
Nhớ sao là nhớ vòng tay thuở nào
Góc vườn lá rụng lao xao
Nụ hôn trao vội ngọt ngào bờ môi
Nhưng rồi từ đó mình tôi
Đêm đêm ôm mộng lứa đôi…một mình
Và em từ giả băng trinh
Đắm say với những mối tình phù hoa
Em đi vui với người ta
Cũng từ độ ấy tôi xa quê nhà
Tháng năm ai hát tình ca
Tháng năm xứ lạ đường xa ngại về
Tình tôi vướng sợi tóc thề
Mà em lạc lối u mê mất rồi
Tháng năm ru khúc chia phôi
Thương câu lục bát mồ côi một mình
Giáo đường ai đọc câu kinh
Tiếng chuông vọng, ru cuộc tình rất đau
Tháng năm nắng đỏ vườn cau
Bây giờ ta lạc mất nhau thật rồi
Tháng năm ghế đá tôi ngồi
Công viên quạnh quẽ chỉ tôi với... buồn
--------
T.V